【dà pú 】
【大酺】
chūn yǔ
春雨
duì xiǔ yān shōu ,chūn qín jìng ,
对宿烟收,春禽静,
fēi yǔ shí míng gāo wū 。飞雨时鸣高屋。
qiáng tóu qīng yù pèi ,墙头青玉旆,
xǐ qiān shuāng dōu jìn ,洗铅霜都尽,
nèn shāo xiàng chù 。嫩梢相触。
rùn bī qín sī ,润逼琴丝,
hán qīn zhěn zhàng ,寒侵枕障,
chóng wǎng chuī zhān lián zhú 。虫网吹粘帘竹。
yóu tíng wú rén chù ,邮亭无人处,
tīng yán shēng bú duàn ,听檐声不断,
kùn mián chū shú 。困眠初熟。
nài chóu jí pín jīng ,奈愁极频惊,
mèng qīng nán jì ,梦轻难记,
lián yōu dú 。怜幽独。
háng rén guī yì sù 。
行人归意速。
zuì xiān niàn 、最先念、
liú liáo fáng chē gū 。流潦妨车毂。
zěn nài xiàng 、怎奈向、
lán chéng qiáo cuì ,兰成憔悴,
wèi jiè qīng léi ,卫玠清羸,
děng xián shí 、yì shāng xīn mù 。等闲时、易伤心目。
wèi guài píng yáng kè ,未怪平阳客,
shuāng lèi luò 、dí zhōng āi qǔ 。双泪落、笛中哀曲。
kuàng xiāo suǒ 、qīng wú guó 。况萧索、青芜国。
hóng shēn pù dì ,红糁铺地,
mén wài jīng táo rú shū 。门外荆桃如菽。
yè yóu gòng shuí bǐng zhú ?夜游共谁秉烛?