zhǎng nǐ qiú xián wèi dé xián ,yòu láo háng yì chū qín guān 。
长拟求闲未得闲,又劳行役出秦关。
féng rén jiàn jiào xiāng yīn yì ,què hèn yīng shēng sì gù shān 。逢人渐觉乡音异,却恨莺声似故山。
xī biān suí shì yǒu sāng má ,jìn rì shān chéng shí shù jiā 。溪边随事有桑麻,尽日山程十数家。
mò guài háng rén pín chàng wàng ,dù juān bú shì gù xiāng huā 。莫怪行人频怅望,杜鹃不是故乡花。
hǎi shàng xī wén mí ài hè ,shān zhōng jīn rì lù zēng guī 。海上昔闻麋爱鹤,山中今日鹿憎龟。
ài zēng zhǐ jìng xū guān fèn ,mò bǎ wēi cái wàng suǒ zhī 。爱憎止竟须关分,莫把微才望所知。
shì lù kuài xīn wú hǎo shì ,ēn mén jiā huà hé shū shēn 。世路快心无好事,恩门嘉话合书绅。
shén cáng guǐ fú néng qiān biàn ,yì shèng wàng jī bì yào jīn 。神藏鬼伏能千变,亦胜忘机避要津。
sì wēng shí shì bǎo ān xián ,xū wéi shēng líng zàn chū shān 。四翁识势保安闲,须为生灵暂出山。
yī zhǒng lǎo rén néng suàn dù ,bō xī xīn jì kuì shāng yán 。一种老人能算度,磻溪心迹愧商颜。