【měi nǚ piān 】
【美女篇】
měi nǚ yāo qiě xián ,cǎi sāng qí lù jiān 。
美女妖且闲,采桑歧路间。
róu tiáo fēn rǎn rǎn ,yè luò hé piān piān !柔条纷冉冉,叶落何翩翩!
rǎng xiù jiàn suǒ shǒu ,hào wàn yuē jīn huán。攘袖见索手,皓腕约金环 。
tóu shàng jīn jué chāi ,yāo pèi cuì láng gān。头上金爵钗,腰佩翠琅玕 。
míng zhū jiāo yù tǐ ,shān hú jiān mù nán。明珠交玉体,珊瑚间木难 。
luó yī hé piāo piāo ,qīng jù suí fēng hái。罗衣何飘飘,轻据随风还 。
gù pàn yí guāng cǎi ,zhǎng xiào qì ruò lán 。顾盼遗光彩,长啸气若兰。
háng tú yòng xī jià ,xiū zhě yǐ wàng cān。行徒用息驾,休者以忘餐 。
jiè wèn nǚ ān jū ?nǎi zài chéng nán duān 。借问女安居?乃在城南端。
qīng lóu lín dà lù ,gāo mén jié zhòng guān。青楼临大路,高门结重关 。
róng huá yào cháo rì ,shuí bú xī lìng yán ,容华耀朝日,谁不希令颜,
méi shì hé suǒ yíng ?yù bó bú shí ān。媒氏何所营?玉帛不时安 。
jiā rén mù gāo yì ,qiú xián liáng dú nán 。佳人慕高义,求贤良独难。
zhòng rén tú áo áo ,ān zhī bǐ suǒ guān。众人徒嗷嗷,安知彼所观 。
shèng nián chù fáng shì ,zhōng yè qǐ zhǎng tàn 。盛年处房室,中夜起长叹。