【shuǐ lóng yín 】
【水龙吟】
dēng jiàn kāng shǎng xīn tíng
登建康赏心亭
chǔ tiān qiān lǐ qīng qiū ,
楚天千里清秋,
shuǐ suí tiān qù qiū wú jì 。水随天去秋无际。
yáo cén yuǎn mù ,遥岑远目,
xiàn chóu gòng hèn ,献愁供恨,
yù zān luó jì 。玉簪螺髻。
luò rì lóu tóu ,落日楼头,
duàn hóng shēng lǐ ,断鸿声里,
jiāng nán yóu zǐ 。江南游子。
bǎ wú gōu kàn le ,把吴钩看了,
lán gàn pāi biàn ,栏干拍遍,
wú rén huì 、dēng lín yì 。无人会、登临意。
xiū shuō lú yú kān kuài ,
休说鲈鱼堪脍,
jìn xī fēng 、jì yīng guī wèi ?尽西风、季鹰归未?
qiú tián wèn shě ,求田问舍,
pà yīng xiū jiàn ,怕应羞见,
liú láng cái qì 。刘郎才气。
kě xī liú nián ,可惜流年,
yōu chóu fēng yǔ ,忧愁风雨,
shù yóu rú cǐ !树犹如此!
qiàn hé rén huàn qǔ ,倩何人唤取,
hóng jīn cuì xiù ,红巾翠袖,
wù yīng xióng lèi !揾英雄泪!