huá shān gāo zhuàng zhuàng ,shàng yǒu gāo gāo sōng 。zhū zhū yáo gè gè ,yè yè xiàng zhòng zhòng 。
华山高幢幢,上有高高松。株株遥各各,叶叶相重重。
huái shù jiá dào zhí ,zhī yè jù míng méng 。jì wú zhēn zhí gàn ,fù yǒu juàn guà chóng 。槐树夹道植,枝叶俱冥蒙。既无贞直干,复有罥挂虫。
hé bú zhǒng sōng shù ,shǐ zhī yáo qīng fēng 。qín shí yǐ céng zhǒng ,qiáo cuì zhǒng bú gòng 。何不种松树,使之摇清风。秦时已曾种,憔悴种不供。
kě lián gū sōng yì ,bú yǔ huái shù tóng 。xián zài gāo shān dǐng ,liáo pán qiú yǔ lóng 。可怜孤松意,不与槐树同。闲在高山顶,樛盘虬与龙。
qū wéi dà shà dòng ,bì yīn hóu yǔ gōng 。bú kěn zuò háng wǔ ,jù zài chén tǔ zhōng 。屈为大厦栋,庇荫侯与公。不肯作行伍,俱在尘土中。