【nǐ wǎn gē cí 】
【拟挽歌辞】
huāng cǎo hé máng máng ,bái yáng yì xiāo xiāo。
荒草何茫茫,白杨亦萧萧 。
yán shuāng jiǔ yuè zhōng ,sòng wǒ chū yuǎn jiāo。严霜九月中,送我出远郊 。
sì miàn wú rén jū ,gāo fén zhèng jiāo yáo。四面无人居,高坟正嶕峣 。
mǎ wéi yǎng tiān míng ,fēng wéi zì xiāo tiáo 。马为仰天鸣,风为自萧条。
yōu shì yī yǐ bì ,qiān nián bú fù cháo。幽室一已闭,千年不复朝 。
qiān nián bú fù cháo ,xián dá wú nài hé。千年不复朝,贤达无奈何 。
xiàng lái xiàng sòng rén ,gè zì hái qí jiā 。向来相送人,各自还其家。
qīn qī huò yú bēi ,tā rén yì yǐ gē。亲戚或余悲,他人亦已歌 。
sǐ qù hé suǒ dào ,tuō tǐ tóng shān ā。死去何所道,托体同山阿 。