【qìn yuán chūn 】
【沁园春】
huā yì wú zhī ,yuè yì wú liáo ,jiǔ yì wú líng 。
花亦无知,月亦无聊,酒亦无灵。
bǎ yāo táo zhuó duàn ,shà tā fēng jǐng ;把夭桃斫断,煞他风景;
yīng gē zhǔ shú ,zuǒ wǒ bēi gēng 。鹦哥煮熟,佐我杯羹。
fén yàn shāo shū ,zhuī qín liè huà ,焚砚烧书,椎琴裂画,
huǐ jìn wén zhāng mò jìn míng 。毁尽文章抹尽名。
yíng yáng zhèng ,yǒu mù gē jiā shì ,qǐ shí fēng qíng 。荥阳郑,有慕歌家世,乞食风情。
dān hán gǔ xiàng nán gèng 。
单寒骨相难更。
xiào xí mào qīng shān tài shòu shēng 。笑席帽青衫太瘦生。
kàn péng mén qiū cǎo ,nián nián pò xiàng ;看蓬门秋草,年年破巷;
shū chuāng xì yǔ ,yè yè gū dēng 。疏窗细雨,夜夜孤灯。
nán dào tiān gōng 、hái qián hèn kǒu ,难道天公、还钳恨口,
bú xǔ zhǎng tàn yī liǎng shēng ?不许长叹一两声?
diān kuáng shèn ,qǔ wū sī bǎi fú ,xì dìng qī qīng 。颠狂甚,取乌丝百幅,细定凄清。